thế thân từ chối chuyển chính thức

Chính phần kiến thức liên ngành sẽ tạo ra sự khác biệt và thế mạnh của nhóm này so với các nhóm cạnh tranh khác. Chẳng hạn, khi một doanh nghiệp muốn thay đổi dây chuyền sản xuất, nếu doanh nghiệp đó không có nhân lực đủ kiến thức để vận hành dây chuyền sản Tiền đạo Kylian Mbappe mới đây đã chính thức lên tiếng sau những mâu thuẫn căng thẳng với người đồng đội Neymar tại PSG. Trong trận đấu với Montpellier trong khuôn khổ vòng 3 Ligue 1, hai ngôi sao Mbappe và Neymar đã xảy ra mâu thuẫn cực kỳ nghiêm trọng. Cụ thể, sau khi sút Thế Thân Từ Chối Chuyển Chính Thức - Hạng Lục Qua. Đô thị tình duyên, luyến ái hiệp ước, dốc lòng nhân sinh, điềm văn, hiện đại, thiết huyết làm công người thế thân thụ x cần thiết chủ nhân chó con câu tổng tài công Tích phân: 440,243,840 Nguồn: Tấn Giang . ๖ۣۜ Cuốn sách Search Inside Yourself chính là bản tổng hợp lại những kinh nghiệm mà tác giả đúc kết được từ khóa học, kết hợp với các bài tập thiền để độc giả có thể áp dụng cho bản thân nếu không có cơ hội tham dự khóa học Search Inside Yourself. Thức nói rằng chỉ khi nào mình bị Tổ quốc từ chối thì mới nghĩ đến việc tị nạn." "Thức cũng mong rằng về tình hình nhân quyền, với các tin tức Thông qua chuyên đề giúp học viên: + Phân tích được tầm quan trọng của việc nói "Không", những sai lầm trong từ chối khiến giao tiếp chưa hiệu quả. + Áp dụng được cách nói lời từ chối kiên định gia tăng giá trị bản thân và không làm ảnh hưởng chất lượng các dalscallaca1988. Chương 60 Hoàn chính văn Edit + Beta Ruby - Tháng sáu trôi qua, tháng bảy đã đến. Ngày 1 tháng bảy, Hình Vân hoàn thành xong công việc, vội vàng chạy tới sân bay. Trên đường đi, Hình Vân dạt dào niềm vui. Qua hôm nay, hợp đồng của hắn và Tiết Doanh Song đã đến kỳ hạn rồi. Bản hợp đồng bắt đầu từ sự ham muốn cùng lòng vị kỷ của bản thân hắn, chính là bản hợp đồng dẫn đến sự bất bình đẳng giữa hắn và Tiết Doanh Song. Nhưng hôm nay, hợp đồng kết thúc, Tiết Doanh Song cũng có thể thật sự hoàn toàn yên tâm, cùng hắn bên nhau. Hình Vân kéo vali vào sân bay, sân bay buổi sáng đâu đâu cũng là người. Hình Vân đến nơi hẹn sẵn với Tiết Doanh Song, bắt đầu đợi. Từ trước đến nay Tiết Doanh Song là một người đúng giờ, trước giờ đều đến nơi hẹn sớm hơn, nhưng hôm nay lại tới trễ một chút. Chẳng qua Hình Vân cũng không lo lắng, bởi vì ngay cả chờ đợi cũng khiến hắn tràn đầy vui vẻ. Bởi vì người hắn đợi là Tiết Doanh Song. Nhưng mà nửa giờ sau, Tiết Doanh Song vẫn chưa tới. Hình Vân gọi điện thoại cho Tiết Doanh Song, cũng không ai bắt máy. Hay là trường học có việc gấp? Chắc là vậy rồi, Tiết Doanh Song là người vô cùng có trách nhiệm, nói không chừng nghỉ hè rồi còn phải đến trường một chuyến. Nghĩ vậy, Hình Vân gọi điện thoại cho cậu hắn. "Cậu, Doanh Song còn ở trường học sao?" "Tiết Doanh Song? Mày còn dám nhắc tới nó?" Mã Tăng Nhạc rống một tiếng, "Thằng nhóc đó hai bữa trước mới nói với tao xong, học kỳ sau chắc là không tới nữa!" "Sao thế chứ?" Hình Vân sững sờ, "Em ấy sao làm vậy được!" "Tao xạo mày sao? Cút mày!" Tiết Doanh Song vậy mà nói mình có thể không đến trường nữa... Tiết Doanh Song coi học hành như mạng sống, sao có thể nói lời như vậy? Cúp điện thoại, Hình Vân cảm thấy không bình thường, không chút suy nghĩ, lập tức gọi cho mẹ hắn. Gần như vừa gọi qua, Mã Bội Loan đã nhận máy, giống như vẫn đợi cuộc điện thoại này của hắn. "Mẹ đã làm gì với em ấy rồi?" Hình Vân lạnh lùng nói. "Mẹ đã làm gì với nó ư?" Mã Bội Loan cười, "Vậy hỏi trước nó đã làm gì với con kìa. Coi bộ dạng này của con, còn chẳng hay biết gì đúng không?" Bàn tay cầm chặt điện thoại của Hình Vân phát run. "Từ ba tháng trước, mẹ với nó đã đạt được thỏa thuận. Mẹ cho nó một nghìn vạn, để nó rời xa con, nó không suy nghĩ đã bằng lòng ngay." Mã Bội Loan cười nói, "Một kẻ xem trọng tiền tài như thế, ánh mắt con thật là tốt." "Em ấy rõ ràng rất yêu con!" "Ồ, ngay cả chuyện yêu đương, cũng là mẹ bảo nó yêu, nó mới yêu đó chứ." Mã Bội Loan vẫn còn cười, "Đừng bảo là con cho rằng nó thật lòng yêu con đó chứ? Mẹ đã sớm nói với con, người này không xứng với con." "Em ấy ở đâu?" "Nó? Mẹ cho nó tấm vé máy bay, bay sang Mỹ rồi." "..." Điện thoại bị cúp máy. Sân bay kẻ đến người đi, Hình Vân đứng trong biển người, không nhúc nhích. Tiết Doanh Song yêu hắn, rõ ràng là hắn cảm nhận được mà, Tiết Doanh Song rất yêu hắn, đó không phải là lời nói dối. Nhưng mặc dù như thế, dường như hắn vẫn bị vứt bỏ rồi. Hình Vân cười một tiếng, lại cúi đầu. Quanh đi quẩn lại, cuối cùng, cuối cùng chỉ còn lại một mình hắn. Hắn hận Tiết Doanh Song chứ? Hắn không hận, một chút cũng không. Dù sao vốn dĩ là hắn dùng tiền mua Tiết Doanh Song, cố gắng để Tiết Doanh Song thương hại hắn, cho hắn một chút xíu tình yêu, thế thôi. Đến cùng, chung quy là hắn không xứng. Hắn nhớ đến đêm nọ không nhìn thấy chú chó gỗ, Tiết Doanh Song đã nói với hắn một câu. Đúng vậy. Chó con đã từng có được chủ nhân, chó con rất thỏa mãn rồi. Chó con từ trước đến nay không một ai cần, chó con sớm đã quen với cô đơn. Cho nên không sao cả. Khó chịu rồi, thì vùi trong xó xỉnh tự liếm miệng vết thương. Vết thương sẽ đau, nhưng liếm rồi sẽ tốt thôi. Có được số tiền đó, Tiết Doanh Song có thể thoát khỏi cuộc sống trước đây, trải qua những ngày hạnh phúc. Vừa nghĩ tới Tiết Doanh Song có thể hạnh phúc, hắn lại không kiềm được nở nụ cười. Thật tốt, cuối cùng cũng có một chỗ mình có thể giúp được. Thật là tốt quá. Hình Vân đứng giữa biển người, trời cao đất rộng, lại không biết mình phải đi về đâu. * "Hình Vân!" Giọng Tiết Doanh Song vang lên, Hình Vân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nơi xa, Tiết Doanh Song đang thở hổn hển chạy về phía hắn. "Tiết Doanh Song?" Lúc Tiết Doanh Song chạy đến trước mặt hắn, đầu tóc rối bời, mồ hôi đầy người, chiếc áo sơ mi cũng ướt đẫm, trên khóe miệng vẫn còn vết máu chưa khô. "Hình Vân, mau! Mau giúp trả vé giúp em đi!" Tiết Doanh Song kéo Hình Vân, "Trả chậm nữa là phí hoàn vé càng bị trừ nhiều đó!" Hình Vân không hiểu lắm, chuyện gì đây? "Đừng đứng ngáo ở đó nữa, chạy mau lên!" Tiết Doanh Song vội la lên, "Em không có tiền bồi thường cho mẹ anh đâu, nhanh lên!" Hình Vân hoàn toàn không phản ứng kịp, bị Tiết Doanh Song kéo chạy, đi theo Tiết Doanh Song trả vé đi Mỹ. Nhìn thấy vé trả được rồi, Tiết Doanh Song thở phào nhẹ nhõm, nhưng giọng điệu vẫn xót "Phí hoàn vé sao trừ nhiều vậy nè..." "Bây giờ rốt cuộc là chuyện sao đây!" Đã lâu rồi, Hình Vân mới rống Tiết Doanh Song. Đôi mắt Hình Vân đỏ bừng, hắn nhìn Tiết Doanh Song, cơ thể không khỏi phát run. "Sao em bị thương rồi? Em giải thích rõ cho anh nghe!" "Em bị thương?" Tiết Doanh Song theo tầm mắt Hình Vân, quẹt lên khóe miệng mình, lúc này mới phát hiện có máu. Cậu nói "Lúc nãy chạy vội quá, lăn từ cầu thang xuống, không sao, chỉ ngã một cái!" "Em... Lời mẹ anh nói rốt cuộc là sao đây ? Bà ấy gạt anh?" "Không, bà ấy nói là thật." Tối hôm qua Tiết Doanh Song đã quyết định, nói thế nào cũng phải ở bên cạnh Hình Vân. Nhưng mà mới sáng sớm khi cậu ra ngoài, mới phát hiện Mã Bội Loan lại phái người ở bên ngoài coi chừng cậu. Khó khăn lắm cậu mới thoát được, mà lại gặp phải kẹt xe. Mắt thấy không còn kịp, cậu dứt khoát tự chạy bộ đến đây. Giữa đường xuống bậc thang quá gấp, cậu lăn xuống. Nhưng thật sự quá gấp rồi, cậu hoàn toàn không cảm thấy đau đớn. Tiết Doanh Song nhìn Hình Vân, hiểu Hình Vân đã biết rõ mọi thứ. Cậu hít sâu một hơi, đến lúc rồi. Cậu bắt lấy tay Hình Vân nói "Xin lỗi, vừa bắt đầu em cho rằng mình không xứng với anh, liền nghĩ dùng cơ hội này cho mình một lý do danh chánh ngôn thuận rời xa anh." "Nhưng chuyện em yêu anh, từ đầu tới cuối, em chưa từng lừa dối anh, mỗi một câu đều là thật lòng." Hình Vân lẳng lặng nghe. "Xuất thân của em, em không thay đổi được, nhưng em có thể thay đổi được tương lai của mình." "Em bây giờ không xứng với anh, nhưng sau này, bất kể là thạc sĩ, hay là tiến sĩ, em cũng không sót cái nào, em sẽ học lên cao hơn nữa!" "Em chính là muốn trở thành người trên người, em chính là muốn xứng đáng với anh! Em muốn khi anh nhắc tới em, chính là nhắc đến niềm kiêu hãnh của anh! Em muốn mỗi một người trông thấy em, đều biết em có tư cách để đứng bên cạnh anh! Tiết Doanh Song em nói được làm được!" Hai tay Hình Vân khẽ run lên. "Được không anh?" Giọng nói Tiết Doanh Song sục sôi đến đây lại chậm lại, cậu nhìn vào đôi mắt Hình Vân, nói khẽ, "Anh có thể cho em thêm một cơ hội nữa, được không anh?" Hình Vân không nói. Tiết Doanh Song thấy phản ứng hắn như thế, ngừng lại, lại lúng túng cười một tiếng "... Nếu như anh không muốn cho em cơ hội, vậy em đi kiếm một nghìn vạn nhé? Yên tâm, em sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa đâu... Em đã nghĩ kỹ rồi, một nghìn vạn đó thuộc về anh, một đồng em cũng không cần." Tiết Doanh Song nói xong, giọng nói giống như chẳng để bụng, nhưng ánh mắt của cậu chưa từng rời khỏi trên người Hình Vân. Hình Vân không nhịn được cười một tiếng "Em đi theo anh, chẳng phải là mất hết một nghìn vạn sao?" Tiết Doanh Song nói "Người làm công thì tiền gì mà không kiếm nổi, không phải một nghìn vạn thôi sao? Em muốn trở thành người xứng với anh, một nghìn vạn làm gì đặt được vào mắt?" Im lặng. Tiết Doanh Song chờ đợi nhìn Hình Vân, chỉ chờ Hình Vân đồng ý cậu. Một giây sau, Hình Vân ôm lấy cậu. "Lần này đừng vứt bỏ anh nữa, em không thể vứt bỏ anh." Hình Vân nói khẽ. "Sẽ không đâu, vĩnh viễn sẽ không." Tiết Doanh Song kiên định nói, "Em sẽ mãi mãi bảo vệ anh." Sân bay, trong biển người rộn ràng qua lại, hai người ôm nhau. Những lữ khách vội đến vội đi, như từng linh hồn giao thoa rồi lại ly biệt. Mà trong vô số người lướt qua rồi chia xa, có hai linh hồn cô độc vì nhau mà dừng lại. Trong khoảnh khắc ấy, vô số thế giới song song biến mất, chỉ còn lại giây phút này. Điện thoại Tiết Doanh Song vang lên, phát hiện chuyện không bình thường, Mã Bội Loan lập tức gọi điện thoại đến. "Cậu đâu?" Mã Bội Loan dữ tợn nói, "Cậu chạy đi đâu?" "Phu nhân, xin lỗi, tiền con không cần nữa, chuyện đó cũng bỏ đi." "Bỏ? Cậu dựa vào đâu?" Mã Bội Loan giọng chát chúa, "Lần trước cậu còn chưa trả lời tôi? Trên đời này còn bao người muốn đi theo nó, dựa vào cái gì mà cậu ở lại?" "Dựa vào người Hình Vân yêu là con!" Tiết Doanh Song kiên định nói. Cậu dựa vào cái gì để ở lại bên cạnh Hình Vân? Tiết Doanh Song suy nghĩ rất lâu, một mực suy tư về vấn đề này, cuối cùng cậu đã hiểu. Dựa vào cái gì? Dựa vào Hình Vân có thể lựa chọn trăm nghìn người trên thế giới này, mà cuối cùng anh ấy đã lựa chọn mình. Bởi vì anh ấy lựa chọn yêu mình, mình đã trở thành một trong trăm nghìn vạn, mình là độc nhất vô nhị, mình là có một không hai, mình là duy nhất trên đời. —— mà mình muốn dùng hết tất cả tình yêu để báo đáp sự lựa chọn của anh ấy. "Phu nhân, cám ơn ngài đã cho con cơ hội hiểu rõ được bản thân." Tiết Doanh Song chân thành nói, "Nếu như không có ngài, con sẽ không nghiêm túc để suy nghĩ tất cả mọi thứ, cũng sẽ không hiểu được con yêu anh ấy đến nhường nào, và anh ấy cũng yêu con đến nhường nào. Thật sự cám ơn ngài." Tiết Doanh Song nói xong, trực tiếp cúp điện thoại. Trong biển người, hai người tay nắm tay. Hình Vân "Đi thôi, bây giờ đi đâu?" Tiết Doanh Song "Nói thiệt là, bây giờ em chỉ muốn về nhà học bài, em còn không học bài nữa, em sợ quá muộn để đuổi kịp anh." Hình Vân "Vậy đi thôi, Song Song của chúng mình nên thi cao học vì anh rồi, bây giờ phải đọc sách. Lúc nữa mua sách tham khảo chứ?" Tiết Doanh Song "Đương nhiên là mua. Trước tiên anh hoàn vé đi, không trả nữa là trừ tiền đó!" Hình Vân "Vậy đi thôi! Đúng rồi, nếu em muốn thi nghiên cứu sinh, sách chính trị xin mẹ anh nè, em không cần tự mua." Tiết Doanh Song "Tại sao?" Hình Vân "Bởi vì bà ấy dạy Triết trong trường đại học." Tiết Doanh Song "Sao anh không nói sớm một chút! ! ! Nếu em sớm biết, đã hốt bà ấy về rồi! ! !" ... Trên đường. Tiết Doanh Song "Tụi mình có phải đã quên chuyện gì hay không?" Hình Vân "Có sao?" Tiết Doanh Song "Em nhớ ra rồi! Chết bà!" Hình Vân "Chuyện gì!" Tiết Doanh Song "Thầy Bạch còn đang đợi chúng ta!" Ở nơi xa xôi ấy, Bạch Khiêm Dịch núp trong khách sạn, chuẩn bị cho hai người một bất ngờ. Bạch Khiêm Dịch "..." * Bốn năm sau. Trong thư phòng, bàn đọc sách vẫn là hai chiếc được kê cạnh nhau. Bàn đọc sách của Tiết Doanh Song vẫn sạch sẽ ngăn nắp như trước, hai bên màn hình máy tính, dán đầy giấy ghi chú những công việc cần làm. Mà trên bàn sách Hình Vân, trước màn hình xếp đầy đủ loại chó gỗ, chó đá, còn có một chú chó vàng lóng la lóng lánh, đó là dùng số tiền đầu tiên Tiết Doanh Song kiếm được từ việc viết chương trình mua cho hắn. Trong giá sách vốn dĩ trống trơn lúc này đã bày đầy sách, mà Hình Vân cùng Tiết Doanh Song đang đứng trước giá sách. "Bây giờ anh có phải nên thi Tiến sĩ rồi nhỉ?" "Em ủng hộ anh, em biết anh muốn học tập." "Không phải chứ..." Hình Vân vươn tay lấy bằng Thạc sĩ Kinh doanh đại học A của mình bày trên giá sách, lại điều chỉnh khoảng cách, để nó đặt cạnh bằng Thạc sĩ Khoa học máy tính đại học A của Tiết Doanh Song, ở giữa còn có giấy báo nhập học hệ Tiến sĩ của đại học A, vừa khéo còn một chỗ trống. "Anh thiệt là không muốn làm luận văn tốt nghiệp nữa đâu." Hình Vân nhớ đến hình ảnh viết luận văn tốt nghiệp của mình cách đây không lâu, muốn rụng lông luôn. Năm đó Tiết Doanh Song đồng thời học lớp chính quy, vừa chuẩn bị thi cao học. Tiết Doanh Song biết Mã Bội Loan là giảng viên Triết xong, lấy tốc độ ánh sáng để hốt được gia sư môn Chính trị cho mình. Mà Bạch Khiêm Dịch cũng từ chức về nước, khoảng thời gian không làm việc giúp cậu bổ túc Anh văn. Mà bên Mã Tăng Nhạc thì khỏi phải bàn, một đống đàn anh đàn chị đàn em giúp cậu thi nghiên cứu. Dưới sự giúp đỡ của những nhà giáo nhân dân, cộng thêm sự nỗ lực ngày đêm của cậu, cậu thi một lần liền đậu nghiên cứu sinh đại học A, chính thức trở thành sinh viên ngôi trường mà cậu hằng mong ước. Mắt thấy Tiết Doanh Song càng ngày càng giỏi, mình thì càng lúc càng giống chó con trốn sau lưng bá tổng, Hình Vân không quên lời hứa của bản thân, năm ngoái cũng thi nghiên cứu sinh. Vừa làm vừa học nghiên cứu sinh, Hình Vân học muốn lên bờ xuống ruộng, một chút thời gian cũng không dám lãng phí. Thậm chí cả lúc xã giao trong nhà hàng, người khác bên cạnh uống say bét nhè, hắn cũng phải lấy điện thoại ra, lặng lẽ đọc luận văn. ... Bỗng nhiên hắn hiểu ra lúc trước tại sao Tiết Doanh Song dùng bữa với họ, đều phải lén chép ra xem. Bởi vì căn bản là sách đọc không bao giờ hết! Làm gì mà nhiều sách như vậy chứ! "Tiết Doanh Song, muốn xứng với em thật không dễ mà." Hình Vân cảm thán nói, "Bây giờ em đã bắt đầu học Tiến sĩ rồi, mà anh mới chỉ được nhiêu đó. Người khác sẽ không cảm thấy anh trèo cao em sao?" "Nói ngốc cái gì chứ." Tiết Doanh Song cười, "Em cũng là để xứng với anh, mới làm như vậy mà." Hình Vân "Thôi bỏ đi, đã đến lúc này rồi, đừng nói vấn đề gì mà xứng hay không nữa." Tiết Doanh Song "Đúng đấy, dù sao thì tụi mình là trời sinh một đôi mà." — HOÀN CHÍNH VĂN — Tác giả có lời muốn nói Tui dùng 8 tháng để kể câu chuyện này hai lần. Đã từng có được bọn họ, tui rất hài lòng. Cám ơn mọi người đã đọc đến đây, cám ơn các bạn cũng cho tui một cơ hội như vậy, để kể hết một câu chuyện. Dành tặng cho mỗi bạn đang trên con đường phấn đấu, là sự cố gắng của các bạn, đã thắp sáng thế giới này. Hẹn gặp lại nhé. ﹍﹍﹍ Phiên ngoại xác định là sẽ có 2 phần, một là quá trình trốn ra ngoài của Hình Vân thời trung học, coi như viết xong mối liên kết cuối cùng của Hình Vân và chó con. Một cái nữa là Tiết Doanh Song làm sao để hốt được cô dạy Triết ha. Ruby đính chính thêm là chương PN cuối cùng mẹ ruột làm thêm vào cho CP thầy Bạch nha. Ban đầu định viết đại cương như kiểu bên "Bạch nguyệt quang trở về..." nhưng mẹ ruột lỡ trượt tay viết nhiều quá, suy nghĩ một hồi quyết định cho cưỡi ngựa xem hoa PN thầy Bạch trong vòng 1 chương ~ cũng khá dài đó. Yên tâm nha, không quên phần Bạch lão sư nha quý dị. Hí hí! * ~ Ruby Cảm ơn tất cả mọi người đã đọc đến đây. Trong quá trình hành văn, có sai sót gì mong các bạn góp ý chỉnh sửa nha. Yêu cả nhà! Còn mấy chương phiên ngoại nữa nha! Skip to content Tác giả Hạng Lục QuaNguồn Kho tàng đam mỹEdit tÁo Văn án Người khác làm thế thân, thì hèn mọn yêu tổng tài bá Doanh Song làm thế thân, thì hèn mọn yêu Hình Vân… Phát khác làm thế thân, thì hận không thể cả đời quấn quýt không xa rời tổng tài bá Doanh Song lầm thế thân, thì đến giờ nhất định phải tan nguyệt quang của tổng tài bá đạo trở lại, các thế thân khác thương tâm nản lòng, muôn vàn ghen tuông, cuối cùng tuyệt vọng bỏ nguyệt quang của Hình Vân trở lại, Tiết Doanh Song lòng không gợn sóng, nóng lòng phục vụ bạch nguyệt thành tận tụy vì công Vân Tiểu thế thân, đây là chiêu trò em dùng để quyến rũ tôi sao?Tiết Doanh Song Hiểu nhầm Vân Em muốn nuốt giận vào lòng, cuối cùng lặng lẽ bỏ đi, khiến tôi nổi điên sao?Tiết Doanh Song Anh nghĩ nhiều rồi, sao tôi bỏ đi được? Tôi còn thiếu nửa năm tiền bảo hiểm, sau đó còn tiền bảo hiểm thất nghiệp Vân?Tiết Doanh Song Tôi còn chưa được nhận lương thưởng cuối năm kia Vân?Tiết Doanh Song Cũng chưa được nhận tiền thưởng tết Vân?Tiết Doanh Song Chờ nhận đủ tiền rồi nói sau Kiên cường đi làm thế thân cho người ta thụ x Cún con cần chủ nhân tổng tài được phát triển trên truyện ngắn “Sau khi bạch nguyệt quang trở lại, thế thân có nguy cơ thất nghiệp” của tác giả. Post navigation Khi người khác làm thế thân, lại hèn mọn yêu phải tổng Tiết Doanh Song làm thế thân, cũng hèn mọn yêu phải...tiền lương mà Hình Vân khác làm thế thân, hận không thể cả đời không thể rời ra bá Doanh Song làm thế thân, đến giờ thì nhất định phải tan nguyệt quang của Bá tổng trở về, thế thân khác thì tinh thần chán nản, ghen tuông khó chịu, cuối cùng chết tâm bỏ nguyệt quang của Hình Vân trở về, Tiết Doanh Song không hề dao động, nhiệt tình phục vụ Bạch nguyệt quang, tỏa sáng hào quang của một người tận tâm với cương vị công Vân Nhóc thế thân à, đây là thủ đoạn em câu dẫn tôi sao?Tiết Doanh Song Hiểu lầm Vân Em định bấm bụng nhẫn nhịn, sau đó lén lút bỏ đi, để cho tôi phát điên?Tiết Doanh Song Nghĩ nhiều rồi, sao em lại bỏ đi chứ? Em còn thiếu nửa năm bảo hiểm xã hội, sau này mới lãnh được tiền bảo hiểm thất nghiệp Vân ?Tiết Doanh Song Em vẫn còn chưa lãnh được tiền thưởng cuối năm của anh phát cho em nữa Vân ? ?Tiết Doanh Song Cũng còn được nhận thưởng Tết Vân ? ? ?Tiết Doanh Song Đợi em lãnh được tiền nghỉ phép rồi nói tiếp Người làm công kiên cường bất khuất Thế thân thụ x Chó con muốn có chủ nhân Tổng tài công1. Truyện này là một bài văn mở rộng được lấy dàn ý từ bộ đại cương "Sau khi bạch nguyệt quang trở về, thế thân rơi vào nguy cơ thất nghiệp".2. Ai chưa xem văn đại cương cũng không ảnh hưởng gì "Sau khi bạch nguyệt quang trở về, thế thân rơi vào nguy cơ thất nghiệp" chỉ có từ, ai không để ý bị spoil, có thể xem thử ha. Ai không thích spoil nội dung, không đọc cũng không ảnh Tình cảm đô thị, hợp đồng yêu đương, nhân sinh miệt mài, điềm vănNhân vật chính Hình Vân, Tiết Doanh Song ┃ Vai phụ ┃ Cái khácMột câu giới thiệu vắn tắt Nói chuyện tiền bạc tổn thương tình cảm, nói chuyện tình cảm tổn thương ý Trở thành dân đi làm đỉnh cao!!!-Số chương 60 chương + 5 PNNgày đào hố 08/04/2021Ngày lấp hố 02/07/2021Truyện được đăng trên Wattpad Rubybaozi và Bản dịch là phi thương mại và chưa có sự đồng ý của tác sẽ KHÔNG rep mọi yêu cầu xin chuyển ver, chuyển audio, re-up... dưới mọi hình thức. Xin cảm ơn.*~ Ruby có đôi lời trước khi vào truyệnBộ này mình khá tâm đắc với văn phong và tuyến tình cảm của Tác giả xây dựng cho nhân vật, trưởng thành chững chạc và không kém phần....không giống chỉ muốn nói là nhân vật OO XX ZZ gì đó của bộ《 Sau khi bạch nguyệt quang trở về, thế thân rơi vào nguy cơ thất nghiệp》đã có tên rồi mọi người ơi =Lịch đăng không có, khi nào rảnh sẽ up lên thôi. Mình sẽ up trên wordpress trước và cuối tuần sẽ tổng hợp up sang wattpad 1 lượt câu sau cùng là, cám ơn mọi người đã xem đến đây. Trong quá trình thực hiện, sẽ không tránh khỏi sai sót hoặc ngôn ngữ không mượt, mình sẽ cố gắng hoàn thiện bài viết hết sức có thể!...Nếu cả nhà trong lúc đọc có câu nào bị lỗi chính tả, typo hay 9981 các lỗi sai "dô diên" khác nhớ cmt câu để tui sửa nha. Đôi lúc beta lại trong sự mơ hồ khó tránh khỏi sót chữ ಥ‿ಥ Edit + Beta Ruby-Tháng sáu trôi qua, tháng bảy đã 1 tháng bảy, Hình Vân hoàn thành xong công việc, vội vàng chạy tới sân đường đi, Hình Vân dạt dào niềm hôm nay, hợp đồng của hắn và Tiết Doanh Song đã đến kỳ hạn hợp đồng bắt đầu từ sự ham muốn cùng lòng vị kỷ của bản thân hắn, chính là bản hợp đồng dẫn đến sự bất bình đẳng giữa hắn và Tiết Doanh hôm nay, hợp đồng kết thúc, Tiết Doanh Song cũng có thể thật sự hoàn toàn yên tâm, cùng hắn bên Vân kéo vali vào sân bay, sân bay buổi sáng đâu đâu cũng là Vân đến nơi hẹn sẵn với Tiết Doanh Song, bắt đầu trước đến nay Tiết Doanh Song là một người đúng giờ, trước giờ đều đến nơi hẹn sớm hơn, nhưng hôm nay lại tới trễ một qua Hình Vân cũng không lo lắng, bởi vì ngay cả chờ đợi cũng khiến hắn tràn đầy vui vì người hắn đợi là Tiết Doanh mà nửa giờ sau, Tiết Doanh Song vẫn chưa Vân gọi điện thoại cho Tiết Doanh Song, cũng không ai bắt là trường học có việc gấp? Chắc là vậy rồi, Tiết Doanh Song là người vô cùng có trách nhiệm, nói không chừng nghỉ hè rồi còn phải đến trường một vậy, Hình Vân gọi điện thoại cho cậu hắn."Cậu, Doanh Song còn ở trường học sao?""Tiết Doanh Song? Mày còn dám nhắc tới nó?" Mã Tăng Nhạc rống một tiếng, "Thằng nhóc đó hai bữa trước mới nói với tao xong, học kỳ sau chắc là không tới nữa!""Sao thế chứ?" Hình Vân sững sờ, "Em ấy sao làm vậy được!""Tao xạo mày sao? Cút mày!"Tiết Doanh Song vậy mà nói mình có thể không đến trường nữa...!Tiết Doanh Song coi học hành như mạng sống, sao có thể nói lời như vậy?Cúp điện thoại, Hình Vân cảm thấy không bình thường, không chút suy nghĩ, lập tức gọi cho mẹ như vừa gọi qua, Mã Bội Loan đã nhận máy, giống như vẫn đợi cuộc điện thoại này của hắn."Mẹ đã làm gì với em ấy rồi?" Hình Vân lạnh lùng nói."Mẹ đã làm gì với nó ư?" Mã Bội Loan cười, "Vậy hỏi trước nó đã làm gì với con bộ dạng này của con, còn chẳng hay biết gì đúng không?"Bàn tay cầm chặt điện thoại của Hình Vân phát run."Từ ba tháng trước, mẹ với nó đã đạt được thỏa cho nó một nghìn vạn, để nó rời xa con, nó không suy nghĩ đã bằng lòng ngay." Mã Bội Loan cười nói, "Một kẻ xem trọng tiền tài như thế, ánh mắt con thật là tốt.""Em ấy rõ ràng rất yêu con!""Ồ, ngay cả chuyện yêu đương, cũng là mẹ bảo nó yêu, nó mới yêu đó chứ." Mã Bội Loan vẫn còn cười, "Đừng bảo là con cho rằng nó thật lòng yêu con đó chứ? Mẹ đã sớm nói với con, người này không xứng với con.""Em ấy ở đâu?" "Nó? Mẹ cho nó tấm vé máy bay, bay sang Mỹ rồi.""..."Điện thoại bị cúp bay kẻ đến người đi, Hình Vân đứng trong biển người, không nhúc Doanh Song yêu hắn, rõ ràng là hắn cảm nhận được mà, Tiết Doanh Song rất yêu hắn, đó không phải là lời nói mặc dù như thế, dường như hắn vẫn bị vứt bỏ Vân cười một tiếng, lại cúi HotQuanh đi quẩn lại, cuối cùng, cuối cùng chỉ còn lại một mình hận Tiết Doanh Song chứ?Hắn không hận, một chút cũng sao vốn dĩ là hắn dùng tiền mua Tiết Doanh Song, cố gắng để Tiết Doanh Song thương hại hắn, cho hắn một chút xíu tình yêu, thế cùng, chung quy là hắn không nhớ đến đêm nọ không nhìn thấy chú chó gỗ, Tiết Doanh Song đã nói với hắn một con đã từng có được chủ nhân, chó con rất thỏa mãn con từ trước đến nay không một ai cần, chó con sớm đã quen với cô nên không sao chịu rồi, thì vùi trong xó xỉnh tự liếm miệng vết thương sẽ đau, nhưng liếm rồi sẽ tốt được số tiền đó, Tiết Doanh Song có thể thoát khỏi cuộc sống trước đây, trải qua những ngày hạnh nghĩ tới Tiết Doanh Song có thể hạnh phúc, hắn lại không kiềm được nở nụ tốt, cuối cùng cũng có một chỗ mình có thể giúp là tốt Vân đứng giữa biển người, trời cao đất rộng, lại không biết mình phải đi về đâu.*"Hình Vân!"Giọng Tiết Doanh Song vang lên, Hình Vân quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nơi xa, Tiết Doanh Song đang thở hổn hển chạy về phía hắn."Tiết Doanh Song?"Lúc Tiết Doanh Song chạy đến trước mặt hắn, đầu tóc rối bời, mồ hôi đầy người, chiếc áo sơ mi cũng ướt đẫm, trên khóe miệng vẫn còn vết máu chưa khô."Hình Vân, mau! Mau giúp trả vé giúp em đi!" Tiết Doanh Song kéo Hình Vân, "Trả chậm nữa là phí hoàn vé càng bị trừ nhiều đó!"Hình Vân không hiểu lắm, chuyện gì đây?"Đừng đứng ngáo ở đó nữa, chạy mau lên!" Tiết Doanh Song vội la lên, "Em không có tiền bồi thường cho mẹ anh đâu, nhanh lên!"Hình Vân hoàn toàn không phản ứng kịp, bị Tiết Doanh Song kéo chạy, đi theo Tiết Doanh Song trả vé đi thấy vé trả được rồi, Tiết Doanh Song thở phào nhẹ nhõm, nhưng giọng điệu vẫn xót "Phí hoàn vé sao trừ nhiều vậy nè...""Bây giờ rốt cuộc là chuyện sao đây!" Đã lâu rồi, Hình Vân mới rống Tiết Doanh mắt Hình Vân đỏ bừng, hắn nhìn Tiết Doanh Song, cơ thể không khỏi phát run."Sao em bị thương rồi? Em giải thích rõ cho anh nghe!""Em bị thương?" Tiết Doanh Song theo tầm mắt Hình Vân, quẹt lên khóe miệng mình, lúc này mới phát hiện có nói "Lúc nãy chạy vội quá, lăn từ cầu thang xuống, không sao, chỉ ngã một cái!""Em...!Lời mẹ anh nói rốt cuộc là sao đây? Bà ấy gạt anh?""Không, bà ấy nói là thật."Tối hôm qua Tiết Doanh Song đã quyết định, nói thế nào cũng phải ở bên cạnh Hình mà mới sáng sớm khi cậu ra ngoài, mới phát hiện Mã Bội Loan lại phái người ở bên ngoài coi chừng khăn lắm cậu mới thoát được, mà lại gặp phải kẹt thấy không còn kịp, cậu dứt khoát tự chạy bộ đến đường xuống bậc thang quá gấp, cậu lăn thật sự quá gấp rồi, cậu hoàn toàn không cảm thấy đau Doanh Song nhìn Hình Vân, hiểu Hình Vân đã biết rõ mọi hít sâu một hơi, đến lúc bắt lấy tay Hình Vân nói "Xin lỗi, vừa bắt đầu em cho rằng mình không xứng với anh, liền nghĩ dùng cơ hội này cho mình một lý do danh chánh ngôn thuận rời xa anh.""Nhưng chuyện em yêu anh, từ đầu tới cuối, em chưa từng lừa dối anh, mỗi một câu đều là thật lòng."Hình Vân lẳng lặng nghe."Xuất thân của em, em không thay đổi được, nhưng em có thể thay đổi được tương lai của mình.""Em bây giờ không xứng với anh, nhưng sau này, bất kể là thạc sĩ, hay là tiến sĩ, em cũng không sót cái nào, em sẽ học lên cao hơn nữa!""Em chính là muốn trở thành người trên người, em chính là muốn xứng đáng với anh! Em muốn khi anh nhắc tới em, chính là nhắc đến niềm kiêu hãnh của anh! Em muốn mỗi một người trông thấy em, đều biết em có tư cách để đứng bên cạnh anh! Tiết Doanh Song em nói được làm được!"Hai tay Hình Vân khẽ run lên."Được không anh?" Giọng nói Tiết Doanh Song sục sôi đến đây lại chậm lại, cậu nhìn vào đôi mắt Hình Vân, nói khẽ, "Anh có thể cho em thêm một cơ hội nữa, được không anh?"Hình Vân không Doanh Song thấy phản ứng hắn như thế, ngừng lại, lại lúng túng cười một tiếng "...!Nếu như anh không muốn cho em cơ hội, vậy em đi kiếm một nghìn vạn nhé? Yên tâm, em sẽ không xuất hiện trước mặt anh nữa đâu...!Em đã nghĩ kỹ rồi, một nghìn vạn đó thuộc về anh, một đồng em cũng không cần."Tiết Doanh Song nói xong, giọng nói giống như chẳng để bụng, nhưng ánh mắt của cậu chưa từng rời khỏi trên người Hình Vân không nhịn được cười một tiếng "Em đi theo anh, chẳng phải là mất hết một nghìn vạn sao?"Tiết Doanh Song nói "Người làm công thì tiền gì mà không kiếm nổi, không phải một nghìn vạn thôi sao? Em muốn trở thành người xứng với anh, một nghìn vạn làm gì đặt được vào mắt?"Im Doanh Song chờ đợi nhìn Hình Vân, chỉ chờ Hình Vân đồng ý giây sau, Hình Vân ôm lấy cậu."Lần này đừng vứt bỏ anh nữa, em không thể vứt bỏ anh." Hình Vân nói khẽ."Sẽ không đâu, vĩnh viễn sẽ không." Tiết Doanh Song kiên định nói, "Em sẽ mãi mãi bảo vệ anh."Sân bay, trong biển người rộn ràng qua lại, hai người ôm lữ khách vội đến vội đi, như từng linh hồn giao thoa rồi lại ly trong vô số người lướt qua rồi chia xa, có hai linh hồn cô độc vì nhau mà dừng khoảnh khắc ấy, vô số thế giới song song biến mất, chỉ còn lại giây phút thoại Tiết Doanh Song vang lên, phát hiện chuyện không bình thường, Mã Bội Loan lập tức gọi điện thoại đến."Cậu đâu?" Mã Bội Loan dữ tợn nói, "Cậu chạy đi đâu?""Phu nhân, xin lỗi, tiền con không cần nữa, chuyện đó cũng bỏ đi.""Bỏ? Cậu dựa vào đâu?" Mã Bội Loan giọng chát chúa, "Lần trước cậu còn chưa trả lời tôi? Trên đời này còn bao người muốn đi theo nó, dựa vào cái gì mà cậu ở lại?""Dựa vào người Hình Vân yêu là con!" Tiết Doanh Song kiên định dựa vào cái gì để ở lại bên cạnh Hình Vân?Tiết Doanh Song suy nghĩ rất lâu, một mực suy tư về vấn đề này, cuối cùng cậu đã vào cái gì?Dựa vào Hình Vân có thể lựa chọn trăm nghìn người trên thế giới này, mà cuối cùng anh ấy đã lựa chọn vì anh ấy lựa chọn yêu mình, mình đã trở thành một trong trăm nghìn vạn, mình là độc nhất vô nhị, mình là có một không hai, mình là duy nhất trên đời.—— mà mình muốn dùng hết tất cả tình yêu để báo đáp sự lựa chọn của anh ấy."Phu nhân, cám ơn ngài đã cho con cơ hội hiểu rõ được bản thân." Tiết Doanh Song chân thành nói, "Nếu như không có ngài, con sẽ không nghiêm túc để suy nghĩ tất cả mọi thứ, cũng sẽ không hiểu được con yêu anh ấy đến nhường nào, và anh ấy cũng yêu con đến nhường sự cám ơn ngài."Tiết Doanh Song nói xong, trực tiếp cúp điện biển người, hai người tay nắm Vân "Đi thôi, bây giờ đi đâu?"Tiết Doanh Song "Nói thiệt là, bây giờ em chỉ muốn về nhà học bài, em còn không học bài nữa, em sợ quá muộn để đuổi kịp anh."Hình Vân "Vậy đi thôi, Song Song của chúng mình nên thi cao học vì anh rồi, bây giờ phải đọc nữa mua sách tham khảo chứ?"Tiết Doanh Song "Đương nhiên là tiên anh hoàn vé đi, không trả nữa là trừ tiền đó!"Hình Vân "Vậy đi thôi! Đúng rồi, nếu em muốn thi nghiên cứu sinh, sách chính trị xin mẹ anh nè, em không cần tự mua."Tiết Doanh Song "Tại sao?"Hình Vân "Bởi vì bà ấy dạy Triết trong trường đại học."Tiết Doanh Song "Sao anh không nói sớm một chút!!! Nếu em sớm biết, đã hốt bà ấy về rồi!!!"...Trên Doanh Song "Tụi mình có phải đã quên chuyện gì hay không?"Hình Vân "Có sao?"Tiết Doanh Song "Em nhớ ra rồi! Chết bà!"Hình Vân "Chuyện gì!"Tiết Doanh Song "Thầy Bạch còn đang đợi chúng ta!"Ở nơi xa xôi ấy, Bạch Khiêm Dịch núp trong khách sạn, chuẩn bị cho hai người một bất Khiêm Dịch "..."*Bốn năm thư phòng, bàn đọc sách vẫn là hai chiếc được kê cạnh đọc sách của Tiết Doanh Song vẫn sạch sẽ ngăn nắp như trước, hai bên màn hình máy tính, dán đầy giấy ghi chú những công việc cần trên bàn sách Hình Vân, trước màn hình xếp đầy đủ loại chó gỗ, chó đá, còn có một chú chó vàng lóng la lóng lánh, đó là dùng số tiền đầu tiên Tiết Doanh Song kiếm được từ việc viết chương trình mua cho giá sách vốn dĩ trống trơn lúc này đã bày đầy sách, mà Hình Vân cùng Tiết Doanh Song đang đứng trước giá sách."Bây giờ anh có phải nên thi Tiến sĩ rồi nhỉ?" "Em ủng hộ anh, em biết anh muốn học tập.""Không phải chứ..."Hình Vân vươn tay lấy bằng Thạc sĩ Kinh doanh đại học A của mình bày trên giá sách, lại điều chỉnh khoảng cách, để nó đặt cạnh bằng Thạc sĩ Khoa học máy tính đại học A của Tiết Doanh Song, ở giữa còn có giấy báo nhập học hệ Tiến sĩ của đại học A, vừa khéo còn một chỗ trống."Anh thiệt là không muốn làm luận văn tốt nghiệp nữa đâu." Hình Vân nhớ đến hình ảnh viết luận văn tốt nghiệp của mình cách đây không lâu, muốn rụng lông đó Tiết Doanh Song đồng thời học lớp chính quy, vừa chuẩn bị thi cao Doanh Song biết Mã Bội Loan là giảng viên Triết xong, lấy tốc độ ánh sáng để hốt được gia sư môn Chính trị cho Bạch Khiêm Dịch cũng từ chức về nước, khoảng thời gian không làm việc giúp cậu bổ túc Anh bên Mã Tăng Nhạc thì khỏi phải bàn, một đống đàn anh đàn chị đàn em giúp cậu thi nghiên sự giúp đỡ của những nhà giáo nhân dân, cộng thêm sự nỗ lực ngày đêm của cậu, cậu thi một lần liền đậu nghiên cứu sinh đại học A, chính thức trở thành sinh viên ngôi trường mà cậu hằng mong thấy Tiết Doanh Song càng ngày càng giỏi, mình thì càng lúc càng giống chó con trốn sau lưng bá tổng, Hình Vân không quên lời hứa của bản thân, năm ngoái cũng thi nghiên cứu làm vừa học nghiên cứu sinh, Hình Vân học muốn lên bờ xuống ruộng, một chút thời gian cũng không dám lãng chí cả lúc xã giao trong nhà hàng, người khác bên cạnh uống say bét nhè, hắn cũng phải lấy điện thoại ra, lặng lẽ đọc luận văn....!Bỗng nhiên hắn hiểu ra lúc trước tại sao Tiết Doanh Song dùng bữa với họ, đều phải lén chép ra vì căn bản là sách đọc không bao giờ hết! Làm gì mà nhiều sách như vậy chứ!"Tiết Doanh Song, muốn xứng với em thật không dễ mà." Hình Vân cảm thán nói, "Bây giờ em đã bắt đầu học Tiến sĩ rồi, mà anh mới chỉ được nhiêu khác sẽ không cảm thấy anh trèo cao em sao?""Nói ngốc cái gì chứ." Tiết Doanh Song cười, "Em cũng là để xứng với anh, mới làm như vậy mà."Hình Vân "Thôi bỏ đi, đã đến lúc này rồi, đừng nói vấn đề gì mà xứng hay không nữa."Tiết Doanh Song "Đúng đấy, dù sao thì tụi mình là trời sinh một đôi mà."— HOÀN CHÍNH VĂN —Tác giả có lời muốn nói Tui dùng 8 tháng để kể câu chuyện này hai từng có được bọn họ, tui rất hài ơn mọi người đã đọc đến đây, cám ơn các bạn cũng cho tui một cơ hội như vậy, để kể hết một câu tặng cho mỗi bạn đang trên con đường phấn đấu, là sự cố gắng của các bạn, đã thắp sáng thế giới gặp lại ngoại xác định là sẽ có 2 phần, một là quá trình trốn ra ngoài của Hình Vân thời trung học, coi như viết xong mối liên kết cuối cùng của Hình Vân và chó cái nữa là Tiết Doanh Song làm sao để hốt được cô dạy Triết đính chính thêm là chương PN cuối cùng mẹ ruột làm thêm vào cho CP thầy Bạch đầu định viết đại cương như kiểu bên "Bạch nguyệt quang trở về..." nhưng mẹ ruột lỡ trượt tay viết nhiều quá, suy nghĩ một hồi quyết định cho cưỡi ngựa xem hoa PN thầy Bạch trong vòng 1 chương ~ cũng khá dài đó.Yên tâm nha, không quên phần Bạch lão sư nha quý hí! *~ Ruby Cảm ơn tất cả mọi người đã đọc đến quá trình hành văn, có sai sót gì mong các bạn góp ý chỉnh sửa cả nhà! Còn mấy chương phiên ngoại nữa nha!.

thế thân từ chối chuyển chính thức